Thuận Minh

Chương 281: Ánh sáng hạt gạo Nuôi cọp trong nhà! (1)


“Ngày 5 tháng tám. người đại biểu mà giới thương nhân Linh Sơn xắp xếp ở thành Lai Vu nghe ngóng được một việc, nói là khoáng giám (chức quan, cai quản giám sát việc khai khoáng) Đinh Húc ngày hôm đó cực kì vui vẻ. còn đặc biệt cho người đi lấy rượu mà hắn mua từ kinh thành về để uống vài ly”.


Mặc dù Mộc Vân Dao rất nghịch ngợm khi ở trước mặt Lý Mạnh, nhưng khi ở trong nội thư phòng để bàn chuyện chính sự thì nàng lại hiện ra rất nghiêm túc. Nàng ngồi ngay ngắn một bên. Liễu Như Thị đang đọc bản phân tích của các nàng. Khóe miệng Lý Mạnh nớ nụ cười nhạt, nhưng vẫn là lắng nghe một cách chăm chú.


“Thủ hạ của họàng thống lĩnh trong nhật ký của ngày hôm đó. cũng có thông tin truyền đến. nói là có khoái mã đưa thư từ kinh thành truyền đến vào thành Lai Vu từ lúc sáng sớm. lúc cuối tháng 7, khi thành Lai Vu vây đánh giặc cướp, cũng có một con ngựa xuất thành, nói là truyền thư gấp đến kinh thành”.


Nói đến đây, Liễu Như dừng lại một lúc. tiếp tục nói:


“Lão gia. Chu tiểu thư và bọn nô tì suy đoán, việc lão đại nhân bị mất chức chắc là do tên khoáng giám Đinh Húc này giởtrò. sau khi binh bộ thượng thư Dương Tự Xương nhận chức đốc sư. thì sự việc về cơ bản có thể xác nhận được”.


Lý Mạnh từ đầu đến giờ nghe rất chăm chú. nhưng sau khi nghe sự phán đoán của những cô gái này. hắn trầm ngâm một lúc, rồi nói:


“Có chút kì quái ya, cũng chỉ là sự tranh chấp về tiền bạc. phải gây ra chuyện đến mức độ như thế này sao?”.


Liễu Như quay đầu lại nhìn Mộc Vân Dao đang ngồi bên cạnh một cái. Mộc Vân Dao lắc đầu nói khẽ:


“Muội cũng nghĩ không ra. có lẽ trong đó còn có trò gì khác. Đợi sau khi lão đại nhân từ Nam Kinh đến. hỏi tường tận chắc là sẽ có câu trả lời”.


Vừa nãy cách xưng hô của mấy người này đều là rất thú vị. Liễu Như và Cố Hoành Ba đều tự xưng mình là nô tì. nhưng Mộc Vân Dao thì xưng một cách thân thiết là “muội”, Điều này cũng có thể nói rõ được sự sai khác về địa vị trong phủ của mấy cô gái này. Cố Hoành Ba đứng một bên từđầu đến giờ khôngnói gì. chỉ cầm bút chuẩn bị ghi chép lại.


Dựa theo kế hoạch dự định, khoảng ngày mùng 10 tháng 9. Lưu Phúc Lai sẽ từ thành Nam Kinh đến thành Giao Châu, đến lúc đó dựa vào kiến thức và sự phân tích của lão thái giám, chắc chắn sẽ có kết quả cảng chuẩn xác hơn.


Lý Mạnh gật gật đầu. hắn khẽ thờ ra một hơi, dùng ánh mắt khích lệ khen ngợi nhìn ba cô gái. nói:


“Có mấy người bọn nàng, ta dường như là có thêm ba bộ óc, nghe nhiều hơn thấy nhiều hơn. suy nghĩ cũng là chu đáo hơn trước, mọi người cố gắng lên. Nguồn tài chính của doanh trại Giao Châu, các nàng đều có thể điều động sử dụng”.


Khuôn mặt của Mộc Vân Daohưng phấn đến hồng hào lên. trong mất Cố Hoành Ba và Liễu Như đều toát lên nét vui mừng, lời nói vừa nãy của Lý Mạnh. cũng có nghĩ là hắn chính thức thừa nhận vị trí và tính hợp pháp của họ trong phòng sổ sách của Lý phủ. những lời hắn nói không phải là nói bằng giọng thân thiết, mà là dùng ngữ khí khi nói chuyện công sự.


Đối với ba cô gái này mà nói. có lẽ đó chỉ là một cơ cấu được xây dựng lên trong lúc hứng thú nhất thời, sau khi Lý Mạnh ý thức ra được năng lực của họ. thái độ của hắn cũng tự nhiên trở thành ủng hộ. hệ thống thu thập tình báo và phân tích là thứ trung tâm nhất trong một tập thể. bất luận là giao vào tay ai thì đều cân phải suy nghĩ đến những sự rủi ro tiềm tàng trong đó. ba cô gái bọn Mộc Vân Dao là sự lựa chọn an toàn nhất của hắn. bởi vì họ vốn là tì thiếp nữ quyến nhà sau của hắn bình thường đều là không ra khỏi phu, sự giao lưu qua lại với bên ngoài cũng chỉ là thông qua chữ viết và nói chuyện do vấn đề lễ tiết, thậm chí còn không được gặp mặt đối mặt với nhân viên tình báo. âu cũng là không thể tự gây dựng thế lực của riêng mình được, quả thực là không thể yên tâm hơn.


“Đại ca. vậy bước tiếp theo có phải là bố trí người theo dõi chặt thành Lai Vu và tên khoáng giám Đinh Húc đó?”.


Mộc Vân Dao nghe được những lời khen ngợi và thừa nhận của Lý Mạnh, đang lúc vui mừng liền muốn nhân tiện thể hiện, nhưng Lý Mạnh khua khua tay. vừa cười vừa nói:


“Không cần thiết phải mất công sức như vậy. ta vẫn còn một số việc khác cần phải làm”.


Sau khi nói xong câu nói này. Lý Mạnh tiếp tục cười, nói một cách khen ngợi:


“Một nội quan, không ngờ có thể chống đỡ được trước sự cám dỗ của uy lực và đồng tiền, còn có tâm sức để suy nghĩ làm cách nào phản kích, còn có lòng gan dạ và kiến thức như này, đúng là rất không tầm thường a”.


Ngày mùng 1 tháng 9, hoàng đế Sùng Trinh hạ chỉ bổ nhiệm binh bộ thượng thư Dương Tự Xương làm đốc sư. nhưng không phải là lập tức đi nhận chức, còn phải lo xong rất nhiều những trình tự lễ nghi khác rồi mới đi được, ví dụ như phải từ hành. còn phải hạ chiếu khích lệ. phía bên kinh thành thì đang ầm ĩ lên. nhưng lại là không có mối quan hệ gì với bên phía Sơn Đông.


Khoáng giám Đinh Húc thì từ lâu đã biết thông tin thái giám trấn thủ Nam Kinh Lưu Phúc Lai bị lật đổ. Theo lý mà nói thì sau khi chỗ dựa này bị sụp đổ. thông tin được truyền ra thì chắc chắn sẽ có rất nhiều người đến tìm quan tổng binh Sơn Đông là Lý Mạnh để thanh toán nợ cũ lẫn nợ mới. ai ngờ cả vùng Sơn Đông vẫn là im ắng. không có chút gì dị thường.


Đến ngày mùng 7 tháng 9. công tác sản xuất quặng sắt của thành Lai Vu đã là bị dừng lại một thời gian khá dài. Đinh Húc cũng là nóng ruột, hắn ngẩm phái người đến thương lượng bàn bạc với những chủ mỏ than ở Tế Ninh, nói là chỗ dựa của quan tổng binh Lý Mạnh nhà các ngươi đều đã sụp đổ rồi, trong tương lai không biết sẽ là tình hình như nào. những người bên dưới như các ngươi còn cố làm cái gì va.


Ai ngờ những tên chủ mỏ than đó đều là không dám có phản ứng gì. Lúc bắt đầu cũng là có một hai người đổng ý gặp mặt. kết quả là khi thủ hạ của khoáng giám Đinh Húc lần thứ hai đến gặp thì người gặp họ đã không còn là người trước đó nữa. mỏ than đã là được thay chủ. Có tấm gương sờ sờ đặt ở đó. những người phía sau đến gặp cũng là không dám gặp.


Nhưng cục chế tạo binh khí của doanh trại Giao châu đã là vừa phô trương thanh thế vừa di rời về phía thành Lai Vu. Chức quyền thật sự của khoáng giám Đinh Húc ở sở luyện sắt Lai Vu trên thực tế chỉ là quản lí mỏ sắt và sở luyện sắt, hắn không có quyền nhúng tay vào công việc chính trị của Lai Vu. Doanh trại Giao châu trực tiếp xây dựng cục chế tạo binh khí trong thành Lai Vu, hắn cũng là không thể làm gì được.


Những binh mã dưới quyền hắn trong thành Lai Vu cũng là không dám làm bừa. bởi vì một doanh của doanh trại Giao châu chính là đóng ở bên ngoài thành, cảnh tượng đại khai sát giới trong thành ngày hôm đó vẫn là uy danh đến tận bây giờ.


Cục chế tạo binh khí đang trong quá trình di rời. yêu cầu đối với nguyên liệu cũng là giảm đi rất nhiều, mấy xưởng rèn vẫn đang vận hành đó. dùng số sắt nguyên liệu chiếm được từ những cá nhân dự trữ khu vực Lân cận thành Lai Vu âu cũng là đủ dùng.


Khoáng giám Đinh Húc chuyển biến từ sự vui mừng thành có chút hồ đồ. hắn làm thổ hoàng đế ở đất Lai Vu này quá lâu rồi lúc liên lạc đều là trực tiếp tìm đại thái giám trong nội đình, hắn thiếu hụt sự hiểu biết về tình hình ở Sơn Đông, lần này thấy quan tổng binh Sơn Đông bình yên vô sự, mỏ sắt ở Lai Vu còn là đang trong tình hình không tiếp tục quản lí được nữa, hắn cuối cùng cũng cảm thấy sự việc có chút không ổn lắm. thế là bắt đầu cảm thấy hoảng loạn không biết làm thế nào.


Ngoài việc cục chế tạo binh khí phải di rờira, Lý Mạnh cũng chuẩn bị thiết lập một cơ cấu gần giống như doanh trại Giao châu ở thành Tế Nam, những binh mã đóng quân cũng là phải tăng cường, xét cho cùng thì hắn cũng là quan tổng binh Sơn Đông, mà thành Tế Nam mới là trung tâm của Sơn Đông, tiện cho việc khống chế các châu phủ khác. Nhưng hiện giờ tâm trí của Lý Mạnh không phải là chú ý đến chuyện này.


Phía bên đó tên khoáng giám Đinh Húc đang hoang mang lo sợ. không những thế những nhân viên tình báo và phân tích của doanh trại Giao châu cũng tìm ra được các mối quan hệ giữa hắn với việc thái giám Lưu Phúc Lai bị mất chức, nhưng Lý Mạnh hiện nay căn bản là cũng không thèm để ý đến.


Khu vực Giao châu đã hoàn toàn trở thành cấm khu quân sự, mỗi ngày đều có số lượng lớn kỵ binh và binh sĩ tuần tra xem xét. những người vô quan đều là bị trực xuất, đặc biệt là khu vực giữa doanh trại Giao châu với bờ biển, gần như là tuần tra lục soát theo hình thức rải thảm. Nhưng bên này vốn dĩ là địa bàn của doanh trại Giao Châu, gần đây ở Sơn Đông cũng là không có chuyện đại sự gì đáng nhắc đến. việc doanh trại Giao châu huy động quân lính rầm rộ như này. chỉ có thể hiểu là đang diễn tập.


Trên thực tế. Lý Mạnh cứ sau khoảng nửa tháng ở nhà liên tục cùng với Nhan Nhược Nhiên, thì bắt đầu cứ cách 3.4 ngày lại rời Giao châu một lần. khoảng 3,4 ngày sau lại quay lại.


Công tác đối ngoại đều là quan tổng binh Lý Mạnh đến quân doanh các nơi để xem xét tình hình, đáng tiếc không có ai chú ý đến. nói là Lý Mạnh đến xem xét tình hình các quân doanh, nhưng đều là không có ai nhìn thấy bóng dáng của hắn.


Lý Mạnh thực ra là đến trấn Tín Dương để xem lính, đi xem mấy nghìn tráng đinh được “Hải đại thánh" Dương Tứ huấn luyện theo lý mà nói những quân binh này nếu không phải là thời gian nửa năm. một năm, thì căn bản là sẽ không có được sự tiến bộ rõ rệt nào. lúc trung tuần tháng 9. những tráng đinh dưới quyền của Dương Tứ cũng chỉ là trong lúc tập hợp vào buổi tối. không giống kiểu loạn xì ngậu như lần đầu thấy nữa. tuy không thể nói là có đội hình gì. nhưng mỗi người về cơ bản là không đi tán loạn ở trong đội ngũ nữa.


Những tráng đinh này có một điểm lợi hơn so với những tân binh mà Lý Mạnh huấn luyện đó chính là phần lớn họ đều là có xuất thân làm cướp biển và cướp cạn. tay từng dính máu. ở khu vực Lân cận trấn Tín Dương, những hộ có chút tài sản đều là đã di rờiđến nơi khác. Nhìn mấy nghìn hán tử sát khí phừng phừng hàng ngày luyện binh xung quanh nhà mình, mặc dù đều là có kỷ luật, nhưng nhìn cũng là cảm thấy nơm nớp lo sợ.


Huyện lệnh Chu Thành cũng là báo cáo nhiều lần lên trên, nói là mình tuổi cao nhiều bệnh, thỉnh cầu được từ quan về quê. có trời mới biết cách nói tuổi cao nhiều bệnh của hắn là như thế nào. nếu như 41 tuổi cũng được xem là tuổi cao và lúc tháng ba hắn cưới một tiểu thiếp được xem là nhiều bệnh, bởi vì mấy lần báo cáo lên trên của hắn đều là không quan tâm không hỏi han gì đến yêu cầu của hắn. ngantruyen.com